2. Phượt, họ là ai?
Giải thoát và hành xác trong Phượt không phải là một căn bệnh như bạo dâm, khổ dâm hay tự hành hạ bản thân. Nó có tác dụng làm mới lại mình, thay đổi không khí và nạp thêm năng lượng để sống chiến đấu theo gương Bác Hồ. Phượt chỉ dành cho người sống ở thành phố, nơi áp lực công việc, áp lực cuộc sống cao. Vì vậy về mặt bản chất, nó rất khác với du lịch đơn thuần.
Nguyễn Tuân có phải là Phượt cụ không? Xin thưa là không. Cụ Tuân chỉ là kẻ lãng du ích kỉ, thích và dám đi trong khi những đồng loại của ông còn đang chổng mông mò cua bắt ốc kiếm miếng sinh nhai. Những chuyến đi của cụ Tuân vẫn chỉ xoay quanh đi để biết đó đây, xem nó có gì lạ rồi về hô hô ha ha với bạn bè. Con chết cũng chẳng về dự tang bởi có về cũng chẳng sống lại, tại sao lại phải dừng chuyến du hí vì một lí do lãng nhách như thế? Chất giang hồ hào sảng của một Phượt Gia không cho phép hành xử ích kỉ như vậy.
Vậy ai sẽ là Phượt?
Là tất cả những người đi để làm mới lại mình, đi để sống tiếp. Họ có thể đi bằng bất cứ phương tiện gì: đi bộ, xe máy, ô tô, thuyền bè, dùng bất cứ công cụ hỗ trợ gì: bộ đàm, gps, máy ảnh... cho thêm phần sinh động, nhưng mục đích cuối cùng vẫn phải là: refresh bản thân.
Còn lại sẽ là dân du lịch. Cho nên, đừng nghĩ là cứ đi như Phượt, thì sẽ là Phượt.
Có rất nhiều nhóm Phượt. Trong các nhóm Phượt ấy có cả kẻ phượt lẫn du lịch đơn thuần. Có lẽ, nhóm Phượt đầu tiên và chuyên nghiệp nhất là TBG. Nhưng có rất nhiều các Phượt gia khác chỉ thích đi đơn lẻ và thỉnh thoảng nhập tạm thời với một nhóm nào đó. Tôi khoái các phượt gia đơn lẻ hơn và trong bài sau, sẽ viết về hai phượt gia: HoangBQuang vs DuGia. Mời các bạn đón đọc.