Lụy Tình!
Mắt em xanh biếc trong ngần
Mổi lần gặp gở bần thần ngẫn ngơ
Mộng mơ se chỉ thành thơ
Không chờ lâu được duyên tơ kết rồi.
Môi son má phấn như mời
Gợi thương ,gợi nhớ gợi lời muốn trao
Nhìn nhau bốn mắt nghẹn ngào
Muốn trao nụ gió chổ nào đây em?
Ai đem con sáo sang Tây
Bây giờ nhớ quá sao đây hởi trời
Giỡn chơi em nói em cười
Tim anh rạo rực như mời yêu thương
Dẫu cho tình ấy gió sương
Đôi đường anh vẫn nhớ thương suốt đời
Xa xôi đưa lối tại trời
Em ơi !anh đả yêu rồi biết không?
Phương đông lạnh giá chưa chồng
Sao em không chịu hỏi lòng mình đi?
Yêu thì cứ nói ngại gì
Tình si anh đợi còn chi chẵng ừ?