Mang mộng đẹp khung trời mây tím
Lời thơ tình nồng thắm dịu say
Chiếm lạc loài khúc tình trao đợi
Tim mộng mang ân tình trọng hữu giao
Kỷ niệm tình trái tim khép vắng
Lạnh hồn đêm lá rụng bên thềm
Hoài cảm ấy từng vạn sầu nhung nhớ
Tiếng buông dài tóc xõa bờ vai
Nhớ thêm giọt theo mây khói
Buồn thấm bờ môi nỗi ngậm ngùi
Chẳng lẽ lệ lòng giồng sâu đậm
Buông vướng vai mang phút mờ phai
Hình bóng tim đâu từng thở
Cho đêm rụng lá rớt hiên cành
Một lần rồi tiếc nối nhớ thương
Trắng mây tỏa làm sao quên được
Phút chia tay chân bước chập chờn
Tiển se thắt vì thương buồn tủi
Chiều nghiêng nghiêng thu về lá đổ
Từ biệt mùa nhớ phím sầu mơ
Mấy mùa thu lá cành rơi lã tã
Rêu phủ lòng lưu luyến mãi trong ta
Nỗi sầu vọng buồn thao thức
Kết gợi thơ nhớ bờ vai ...nhỏ
Tình nặng trĩu hoa lá rơi đầy sông cữa
Rừng hoang mây chiều tìm mù sương
Phương trời ấy thân cây trùm phũ lối
Tí tách đời bóng tựa hoang vu