một làn hương ngấm tóc mai
một lời thơ nhẹ mắt ai vương tình
gió sương quyện bóng với hình
thầm thương trao một ánh nhìn xa xôi
đã trong ngần những bồi hồi
lời thêu hoa gấm nồng môi mắt người
nhẹ hong nghìn sợi tơ trời
ru ta êm ái ru đời mênh mông
tình như thơ quyện cõi không
chiều se mong nhớ tối bồng bềnh mơ
giọt hồng rơi đọng bến bờ
chừng như gặp gỡ đã say tận cùng
hương trong còn ẩn ngập ngừng
đã say cho trọn chập chùng liễu dương
đã như ngần ấy tơ vương
lẽ nào mơ chẳng trải đường thiên thai ...